Chuyện Những Con Dao

Kĩ thuật viên thường muốn thử nhiều loại dao nhất, còn người phát triển dự án thì nên chọn con dao phù hợp nhất
Huy Ngo
Feb 23, 2021

Xóm nọ có ông A và bà B rất đam mê kinh doanh. Năm đó đột nhiên hai ông bà cùng có ý tưởng mở quán bán bún trong khu công nghiệp gần nhà. Dù chưa bán bún bao giờ, ai cũng quyết tâm thống lĩnh thị trường bán bún trong xã.

Ông A có mấy người cháu làm trong tập đoàn thực phẩm X. Nghe nói bên đó mới đầu tư hệ thống dây chuyền cực kì hiện đại sản xuất thực phẩm đóng hộp. Ông tức tốc gọi mấy đứa cháu về, bảo chú cũng muốn có cách nào đó nấu bún đủ bán cho toàn bộ công nhân khu công nghiệp. Mấy cháu cũng là kĩ sư trong tập đoàn X, có biết cách nào không giúp chú với. Vốn cũng đang máu me khởi nghiệp, mấy đứa cháu tức tốc nhận lời. Họ bắt tay vào làm một cái máy “nấu bún tự động”, chỉ cần cho các loại nguyên liệu vào thì máy sẽ cho ra những tô bún thơm ngon.

Bà B thì tập trung xây một cái quán đẹp mười mấy bàn ở vị trí đắc địa. Cũng máu me chiếm lĩnh thị truờng xã, nhưng bà B chọn con đường chậm mà chắc.

Hai tháng sau, cả hai ông bà đều khai trương quán. Ông A quảng cáo thức ăn của mình được chế biến theo công nghệ mới hoàn toàn tự động, đủ khả năng phục vụ cho tất cả mọi người trong khu công nghiệp. Ngày đầu khai trương, khách nói đồ ăn mặn quá, ông A tất tả chạy vào trong nói mấy đứa chỉnh lại công thức nấu ăn. Mấy ngày sau lại có người nói nấu nhạt quá, thế là họ lại loay hoay chỉnh. Ông A nói với mấy đứa cháu, đáng lẽ cái máy phải có cách chỉnh độ mặn ngọn tuỳ theo yêu cầu của khách hàng. Mấy đứa cháu nhăn nhó, tụi cháu có mấy khi nấu ăn đâu, nên hổng nghĩ tới vụ này. Từ từ đợi có ngày nào nghỉ bán thì tụi cháu cải tiến thêm.

Mấy bữa nữa khách lại hỏi sao hổng thấy quán nấu thịt gà hay thịt bò, ăn thịt heo hoài ngán quá. Ông A lại tất tả chạy vô hỏi cái máy có nấu được thịt gà hông. Mấy đứa cháu suy nghĩ bàn bạc một hồi, nói thịt bò thì không thành vấn đề, nhưng mà thịt gà nhiều xương, đưa vô máy nó đập dập như thịt bò thì hổng được. Nếu muốn có thịt gà thì phải thiết kế lại cái máy một chút. Ông A đồng ý, thế là lại họ tháo toang cái máy ra chỉnh chỉnh sửa sửa.

Ông A càng ngày càng stress mỗi khi có ai đó góp ý về món ăn. Cứ có góp ý mới là cái máy lại phải sửa. Mà sửa thì dừng bán. Lâu dần khách cũng nản hổng thèm qua quán ông A ăn nữa. Được vài tháng ông A đóng cửa tiệm.

Bà B thì tự nấu ăn ngay từ đầu với vài người phụ việc. Khách vô ăn góp ý bà tập trung lắng nghe và thay đổi công thức để ngày càng hợp khẩu vị dân địa phương. Ai muốn mặn bà thêm muối, muốn ngọn thì cho thêm đường, gọn nhẹ và hổng có gì khó. Lúc nào bà cũng nở nụ cười trên môi.

Từ từ khách tới đông, bà đi tìm hiểu khắp nơi xem có cách nào chế biến nhanh hơn hông. Có người nói mua máy thái thịt tự động, có người nói mua máy nhổ lông gà, máy rửa rau, máy rửa chén,… Mấy loại máy này có sẵn trên thị trường nên chỉ mua về sài thôi. Bà B nghe theo, mua về sài thử thấy làm việc nhanh hơn hẳn, nên bà rảnh tay mở thêm vài tiệm ăn nữa.

Bỏ qua chuyện bán bún. Hồi trước, có lần tui nói chuyện với một bạn lập trình viên đến phỏng vấn. Đó là một chàng trai hiền lành và rất hào hứng với các vấn đề kĩ thuật. Khi được hỏi về dự án trước đó, bạn kể mình là team lead (trưởng nhóm) của một nhóm kĩ sư trẻ 3 người, làm một dự án start up (khởi nghiệp). Nói đến chuyện chuyên môn, khuôn mặt bạn ấy rạng rỡ, ánh mắt long lanh ra điều hứng thú lắm.

Bạn kể mình đã áp dụng những kĩ thuật mới nhất, khó nhằn nhất để cho dự án có thể scale up (mở rộng) phục vụ tất cả người dùng trong nước. Em dùng micro services (1) nè, DB Sharding (2) nè, em thiết kế hệ thống như vầy, chia dữ liệu ra nhiều chỗ như vầy. Sau này mà có thêm nhiều người dùng thì mình chỉ cần cài thêm máy chủ, hổng cần sửa code (mã nguồn).

Tui gật gà gật gù, hỏi nhóm em có bao nhiêu người. Bạn nói nhóm em chỉ toàn người mới thôi, có em cứng nhất lúc đó là 2 năm kinh nghiệm. Mấy cái này em tự nghiên cứu và áp dụng hết đó anh. Tui gật gù lần nữa, nói với đội ngũ đó mà em xây dựng được ứng dụng như em nói thì đúng là phi thường.

Trong lúc nói, tui tìm thử ứng dụng đó trên chợ ứng dụng, thấy tổng lượt tải về chỉ vỏn vẹn hơn 1000 lượt, và nó cũng không được người dùng đánh giá tốt lắm. Chắc vì vậy mà bạn ấy đang đi tìm việc mới.

Tui hỏi, tính năng gần nhất tụi em làm mất bao lâu. Bạn suy nghĩ một lát, vẫn giữ cách nói chuyện thật thà, có điều giọng nói đã trầm xuống đôi chút. Cũng hơi lâu á anh, nhóm em ít người quá, lúc đưa dự án vô chạy thật thì phát sinh lỗi này lỗi kia nhiều, mỗi việc theo dõi vận hành và sửa lỗi cũng tốn khá nhiều thời gian rồi. Lúc đưa tính năng mới vào, nghe tưởng đơn giản nhưng khi ráp vô hệ thống phức tạp lại có thêm nhiều vấn đề lòi ra.

Tui lại hỏi, nếu giờ được làm lại, em sẽ làm gì khác? Im lặng hết nửa phút, bạn nói chắc em sẽ chọn những giải pháp đơn giản hơn.

Liên tưởng tới quán bún của ông A bà B, tui bất chợt nghĩ trong lập trình các giải pháp cũng như những con dao. Lập trình viên luôn muốn dùng thử tất cả các loại dao. Càng dùng được nhiều loại dao chứng tỏ tay nghề bạn càng tốt. Nhưng những người làm dự án thì nên biết chọn đúng loại dao nào phù hợp nhất với mục tiêu và nguồn lực của mình. Dao nhỏ quá thì xài hổng được, còn dao lớn quá thì khó xài và mỏi tay.

=====

(1) Micro services: một kiến trúc phần mềm trong đó ứng dụng được chia nhỏ ra thành nhiều dịch vụ (service) độc lập.

(2) DB Sharding: một kiến trúc phần mềm trên cơ sở dữ liệu, trong đó dữ liệu được chia ra lưu trữ ở những máy chủ khác nhau.

=====

Cảm ơn hình ảnh được chia sẻ bởi Danio Rios trên Unplash.